Nguyễn Thị Thơm, một người phụ nữ Hà Nội sinh năm 1987, đã chứng minh rằng nghị lực và nhân ái có thể giúp con người vượt qua những khó khăn lớn nhất trong cuộc sống. Bị liệt đôi chân từ khi mới hai tháng tuổi do một cơn sốt nặng, cuộc sống của Thơm đã gặp phải nhiều thách thức ngay từ đầu. Gia đình đã cố gắng tìm kiếm phương pháp chữa trị nhưng không thành công.

Dù gặp phải khó khăn về thể chất, Thơm vẫn quyết tâm theo đuổi việc học và hoàn thành chương trình giáo dục cơ bản đến lớp 9. Nhận thấy nghề may có thể là một cách để mưu sinh và tìm kiếm sự ổn định trong cuộc sống, Thơm đã chọn nghề này như một hướng đi cho tương lai. Với sự kiên trì và bền bỉ, cô đã mở một tiệm may nhỏ tại nhà.

Không chỉ sử dụng tiệm may như một phương tiện kiếm sống, Thơm còn muốn kết nối yêu thương với những người xung quanh. Cô không chỉ nhận may và sửa quần áo cho khách hàng mà còn đặc biệt dành dịch vụ sửa quần áo miễn phí cho những người khó khăn hơn mình. Bên cạnh đó, Thơm cũng tích cực dạy nghề cho những người cùng cảnh ngộ, giúp họ có thêm một công việc ổn định để trang trải cuộc sống.

Một trong những người được Thơm giúp đỡ là cô Nguyễn Thị Lập, một người phụ nữ khuyết tật lớn tuổi cùng xã. Với sự hướng dẫn tận tâm của Thơm, cô Lập đã học được nghề may và có thêm một công việc ổn định để trang trải cuộc sống.
Bên cạnh công việc và các hoạt động giúp đỡ người khác, Thơm còn tích cực tham gia các hoạt động thiện nguyện trong cộng đồng. Cô thường xuyên quyên góp và kêu gọi ủng hộ người khuyết tật lúc đau ốm, thăm hỏi và sẻ chia với những người cần giúp đỡ.
Mặc dù cuộc sống không hề dễ dàng, Thơm vẫn lựa chọn làm mẹ đơn thân và nuôi con gái lớn của mình, em Nguyễn Thị Hương, hiện đang học lớp 10. Hương đã thể hiện sự tự hào về mẹ mình và mong muốn sẽ đỗ đại học để sau này chăm sóc mẹ thật tốt.
Chương trình Trạm yêu thương với chủ đề ‘Dệt nên yêu thương’ sẽ đưa khán giả đến gần hơn với hành trình sống giàu nghị lực và nhân ái của chị Nguyễn Thị Thơm. Câu chuyện của người phụ nữ khuyết tật này là một minh chứng sống cho việc có thể âm thầm ‘may lại’ hy vọng cho bản thân và những mảnh đời yếu thế bằng đôi tay không trọn vẹn, nhưng trái tim thì luôn đầy ắp yêu thương.